Thứ Năm, 7 tháng 1, 2010
memento
Thông thường một phim được xem là hay nếu người ta vẫn còn muốn xem nữa, mỗi lần xem lại thấy hay nhưng nếu ai hỏi tôi vậy Memento hay không. Tôi sẽ thấy rất khó trả lời.Memento thực là một phim hay nhưng .. tui sẽ không có can đảm xem lại lần nữa. Tôi xem Memento trên máy Mac và xem một mình giữa đêm. Có lẽ vậy mới may cho tui được back đi back lại vài lần để confirm những đoạn không hiểu. Nếu coi rạp hay xem chung thì có lẽ không có cơ hội đó và sẽ không hiểu trọn vẹn và thấy cái độc đáo của phim. Phim là một chuỗi đan xen quay đen trắng và màu. Người xem không tinh ý sẽ thấy khó hiểu và rối mù. Các cảnh đen trắng là về các cảnh của chuỗi hành động diễn ra trước và các cảnh màu là các cảnh diễn ra sau và các cảnh quay màu luôn đi trước cảnh đen trắng và phim thì đi trình tự một cách khác thường đi từ cảnh cuối cùng và đi ngược về cảnh nguyên nhân đầu tiên và sẽ là kết phim. Bố cục quay và mạch lạc phim là một thể nghiệm mà ta thấy rất bí ẩn và thiên tài. Các chuỗi quay và hành động như dẫn người xem vào mê hồn trận và thực sự làm ta cảm được những gì xảy ra cho nhân vật chính cũng là những gì xảy ra cho chính chúng ta. Ta sẽ cảm thấy thế nào ra sao khi ta chỉ nhớ những sự kiện con người trong một thời gian ngắn. Có xem mới thấy thật đáng sợ và thấy trí nhớ, ký ức của chúng ta mới quan trọng làm sao.Con người, nơi chốn, các mối quan hệ chính chúng làm nên con người chúng ta, chúng cho ta biết ta từ đâu đến và ta là ai. Không có chúng ta bỗng như trở nên vô nghĩa. Các chuỗi hành động của ta như trống rỗng vô dụng, thành trò chơi, dễ dàng bị lợi dụng, bị lừa đảo và tuy không có suy nghĩ vô lương nhưng lại dễ dàng hành động bất lương. Đáng sợ thật. Memento quả là thiên tài và thành công khi cho người xem nếm trải đúng là trải nghiệm cái cảm giác bất an, mất trí nhớ như nhân vật trong phim. Nhưng tôi sẽ không xem lại nữa. Cái cảm giác bất an đó thật đáng sợ.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét