Cá tính là tính cách của mỗi cá nhân. Có người có tính cách yếu đuối có người thì mạnh mẽ ... nhưng tóm lại là ai cũng có một cá tính nào đó. Vậy thôi thế mà ngày nay mọi người không hiểu và sử dụng bừa bãi và lạm dụng từ này đến độ thành một phong trào mà không đề phòng sẽ trở thành một văn hóa "kinh dị" ở xã hội ta. Gần đây, một số người muốn trở nên nổi tiếng hay tuyên bố mình là người có cá tính để biện minh cho các hành xử kiểu muốn gì đạt cho bằng được bằng mọi giá, rồi muốn chơi trội, muốn khác người thế là vỗ ngực là "ta là người có cá tính" rồi phát biểu bốp chát khoe là thẳng tính thế là cũng do em "cá tính"... mà đọc báo ta sẽ thấy nhan nhãn điều đó, và tiêu biểu một show truyền hình đang cuốn hút giới trẻ mà tôi cũng từng là fan một thời bởi sửng sốt trước sự mạnh mẽ và dũng cảm của giới trẻ ngày nay. Nhưng càng xem thì càng thấy có vấn đề và thấy sợ thật. Đó là show hành trình kết nối những trái tim. Nhất là khi chính những người dẫn chương trình lạm dụng từ "cá tính" để chỉ các cô gái đã dám tỏ tình với các chàng trai mà biết chắc mười mươi là thất bại vì các chàng trai này mắc có tình ý với người khác. Đành rằng người dẫn có thể an ủi các cô gái nhưng nếu cứ ra rả đó là cô gái cá tính và dũng cảm thì e rằng phải xem lại. Chương trình tv không những mang tính giải trí mà tôi nghĩ còn phải mang tính giáo dục nữa. Tại sao các cô gái biết đối tượng mình có cảm tình yêu người khác mà vẫn lao vào cũng như cô người mẫu nọ trong báo mốt và đời sống biết anh ca sĩ nọ đã có gia đình lại vẫn cứ lao vào tuyên bố yêu đương rồi cho là mình có cá tính sống thật với mình. Các cô còn có nhiều cơ hội lựa chọn trong cuộc sống mà sao lại lạm dụng "cá tính" để bao biện cho hành vi nếu là vật chất cụ thể thì đó là "ăn cướp" mà thiết nghĩ báo chí , tv không nên cổ súy.
Ngày nay dường như xã hội ta, người ta mang "cá tính" ra hơi nhiều cho hành vi muốn gì đạt cho bằng được bất chấp mọi thủ đoạn mà quên hẳn đi một đức tính mà thiết nghĩ là nến tảng văn hoá và đạo đức của một xã hội văn minh đó là "lòng tự trọng".Một cá nhân không tự yêu quý bản thân, không coi trọng bản thân thì còn biết yêu thương quý trọng ai, sẽ như một đứa trẻ chưa trưởng thành vòi quà cho bằng được, chơi chán thì bỏ.Những người "cá tính" như trên tưởng như yêu bản thân mình nhất thì ngược lại là những kẻ không biết tự yêu, quý trọng bản thân mà chỉ là nô lệ cho chính điều mong muốn, đến mức sẵn sàng biến mình thành kẻ cướp. Cứ cái đà cổ súy này có ngày người ta sẽ coi mọi hành vi của các kẻ cắp trong xã hội là "cá tính", sao lại không nhỉ? Đáng sợ thật.
Mọi cá nhân có trân trọng, có yêu quý bản thân, biết nghĩ bản thân mình là trọng thì tự khắc sẽ "thấy" cái đúng, cái hay và cái phù hợp với ta nhất là đâu và sẽ thấy mọi mong muốn đó chốc trở nên tầm thường, nhỏ nhen và phù du biết bao. Kẻ "cá tính" sẽ không chắc hết đau khổ nhưng người "tự trọng" thì đã đặt được tay đến hạnh phúc. Thiết nghĩ điều quan trọng nhất trong quá trình dạy con trẻ là phải đặt nền tảng "tự trọng" cho mọi hành vi cuộc sống, có như vậy mới có thể an tâm là con đã "trưởng thành", mới có thể an tâm mà "cắt dây diều" cho con bay xa hơn nữa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét