Nếu 2012 làm ta ngộp thở với các màn tai họa tận thế giáng xuống con người bao nhiêu thì Avatar lại càng làm ta chóang ngộp ngàn lần hơn với bao ý tưởng sáng tạo. Khi xem 2012 thì đầu ta có thể nổ tung với hàng câu hỏi "how can they do that" thì xem Avatar ta phải trào dâng nghẹn thở với "They made it!" Không phải sci-fi fan nhưng đã coi Avatar 2 lần mà vẫn còn muốn xem nữa và mỗi lần xem là một phát hiện một cái nhìn một khám phá và một nguồn cảm hứng mới.
Phải nói mình cực kỳ ấn tượng bởi concept bảo vệ môi trường của phim. Có thể nói phim Avatar là phim bảo vệ môi trường hay nhất, lôi cuốn nhất và cực kỳ sáng tạo. Phim môi trường nhưng James không mang concept kinh điển như cho thấy dòng sông máu, những cuộn khói đen ngùn ngụt, những con người bệnh hoạn ... mà ngược lại ông cho ta thấy một giấc mơ, một môi trường sống tuyệt đẹp, một môi trường sống có lẽ đã từng tồn tại đâu đó trên trái đất. Ông sáng tạo với thuyết (có thể lắm chứ) cho hành tinh Pandora như một bộ óc , một thực thể sống nên vạn vật sống trên đó đều có mối liên kết chặt chẽ với nhau. Mảnh đất như một người mẹ có các dây thần kinh liên kết với vạn vật như các con của mình sống trên đó nên không phải ngẫu nhiên từ lâu con người hay gọi là đất mẹ. Đất mẹ nuôi sống con người và vạn sinh linh trên đó. Vấn đề là con người phải học cách sống trên đó, phải "thấy" , "cảm" và hiểu được cùng sống hòa mình học cách chia sẻ thì sẽ thấy thiên nhiên ban phát vô cùng hào phóng. Rất thú vị khi được nhìn các hình ảnh khi con người hiểu và liên kết được với các loài chim thì họ cũng có thể được bay như chim , liên kết với các loài thú thì cũng có thể được cưỡi chạy nhanh như gió...James phải làm mọi người giựt mình khi thấy xưa nay thì ra ta cư xử như một đứa trẻ chưa trưởng thành. Muốn gì đạt cho bằng được, không từ một thủ đoạn cũng như sức mạnh. Con người vơ vét cạn kiệt tài nguyên thiên nhiên ban tặng. Người hào phóng ban cho con người bao nhiêu thì người cũng có thể nổi giận giáng trả lại bấy nhiêu. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu một bộ óc bị đứt các dây thần kinh. Chỉ có hoá điên, lồng lộn. Liệu khi đó con người có chống chọi nổi với sức mạng thiên nhiên. Bao năm qua, lũ lụt, sóng thần , sa mạc hoá không phải đã nhấn chìm biết bao sinh linh. Càng xem Avatar càng thấy James Cameron làm ta giựt mình với những hành động con người hàng bao thế kỷ đã, đang làm gì với thiên nhiên với chính trái đất mà con người hiện đang sinh sống trên đó, đáng sợ thật. Pandora hay hiện thực là giấc mơ, kết phim như happy ending nhưng thực ra như một liều thuốc đắng, cảnh báo cho chính con người chúng ta khi phải từ bỏ hiện thực kiếp người để chọn bước vào cõi mộng. Đáng suy ngẫm! Hay!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét