Thứ Hai, 24 tháng 8, 2009

chuyện cái bìa bao

Vậy là Hui nhỏ cũng vô lớp 1 rồi. Đầu năm đi học mình cũng hỏi thăm việc chuẩn bị cho con vào lớp 1, dù ai mà chả trải qua. Bán tính bán nghi, chỉ sắm cặp xách, đợi họp phụ huynh đầu năm mới biết , đúng là vậy. Tụi nhỏ giờ đi học chỉ phải đóng tiền, mọi thứ cô giáo sắm cho hết (không theo không được), cho đồng bộ (mà không hiểu đồng bộ để làm gì - đa dạng không hay hơn sao, con người có ai giống ai đâu ), từ cây viết chì, tập vở, bộ sách giáo khoa, cái nhãn vỡ và thậm chí là cái bìa bao cho sách giáo khoa và tập vở.

Nhớ hồi nhỏ cứ đầu năm học là háo hức chuẩn bị tập - mà thời bao cấp làm gì có vở trắng đẹp đâu, toàn lấy giấy tự đóng lấy và tập thì toàn giấy vàng hồng hà và giấy bao thì phải tự tìm. Lớp 1 thì được người lớn chỉ cách bao tập, sang các năm thì tự bao. Hồi đó làm gì có giấy bao mẫu hoa văn hay màu sắc đồng loạt như thời bây giờ đâu. Tiêu chuẩn giáo viên của mẹ được mua báo ngoại văn là báo liên xô. giấy láng đẹp thời bấy giờ. Còn nhớ thế là chị em chia nhau, tập nào ưu ái như toán, chính tả thì được bao giấy màu có truyện tranh vẽ khi thì chuột và mèo, nhớ đoạn kết nào sau khi các chú chuột nhận bài học đích đáng thì cũng là chú mèo Leopold ôn tồn nói "nào các bạn chúng ta hãy sống hòa bình với nhau nhé!" hay truyện tranh hãy đợi đấy "nu pagađi"... còn các môn khác thì bao các trang toàn chữ hay là tin tức nhà máy ... trắng đen không. Nên bản thân mỗi người có khoảnh khắc thú vị chọn trang bao từng môn. Mà bao cũng phải có nghệ thuật, hình đẹp xoay cho đúng chiều, dán nhãn ráng dán không che hình yêu thích. Nói đến cái nhãn, nhớ hồi nhỏ mình cũng có khiếu vẽ nên vẽ nhãn đặc biệt không đụng hàng tự làm hình hoa văn trang trí border cho nhãn khi thì chủ đề hoa lá, khi thì chủ đề vỏ ốc, bướm ... tô màu rất đẹp (không phải khoe), còn bìa bao lỡ rách mà giấy đẹp muốn tận dụng bao thì phải biết canh dán lại cho khéo nữa. Nội những chuyện bao bìa làm nhãn thôi cũng khối chuyện thú vị khi làm. Giờ thì ai cũng nói trẻ con giờ sướng thiệt, chỉ cần đóng tiền thôi, có sẵn hết, cả một núi vật dụng đa dạng phục vụ cho việc đó. Qui luật thị trường , qui luật xã hội phát triển mà. Biết vậy nhưng sao mình vẫn thấy tiếc thâý thiếu thiếu một cái gì đó cho các con. Có lẽ một kỹ năng cho con lại bị đánh cắp.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét