Thứ Bảy, 15 tháng 1, 2011

Note.4 In The Miso Soup - Ryu Murakami


".. không chỉ người Mỹ mà ở bất kỳ quốc gia nào chắc chắn không có ai là hoàn hảo cả. Nhất định ai cũng có mặt này mặt nọ. Điều này tôi đã đúc kết được qua "trường đời". Tôi nghĩ, nói chung, người Mỹ thường có cùng một ưu điểm chính là họ rất cởi mở và vô tư. Còn nhược điểm là họ không thể tưởng tượng ra bất kỳ thế giới nào khác ngoài nước Mỹ của họ hay không biết ai khác ngoài bản thân họ. Điều này cũng hơi giống người Nhật. Nhưng có điều, người Mỹ lại còn có điểm tiêu cực hơn, họ thường bắt bằng được người khác phải làm những điều mà họ cho là đúng .."

".. người đàn ông Mỹ hình như sử dụng từ "chấp nhận" rất miễn cưỡng. Ông ta không dùng từ "chịu đựng". Từ "chịu đựng" mang tính "Nhật bản" mà lại bao trùm nhiều nghĩa. Khi nghe ông ấy kể xong câu chuyện đó, tôi cảm thấy bản năng của sự đơn độc có khác nhau. Tôi nhận ra mình thật may mắn khi là người Nhật. Sự đơn độc cần đến những nỗ lực để có thể chấp nhận thực tế hay hoàn cảnh khác với sự đơn độc vốn chỉ cần nhẫn nhịn là có thể giải quyết hết mọi chuyện. Tôi không đủ tự tin để chịu đựng nỗi đơn độc như kiểu người Mỹ .."

".. ai cũng có lúc nói dối. Thế nhưng, kiểu người luôn miệng nói dối, tức là nói dối trở thành chuyện thường ngày sẽ khó ý thức được là mình đang nói dối và thậm chí tới một lúc nào đó cón quên luôn là mình đang nói dối... trong thế giới này kiểu người ấy rất nguy hiểm .."

" .. nước Nhật cũng là nước thuộc loại giàu có trên thế giới mà tại sao mọi người lại phải làm việc đến kiệt quệ sức lực? Những cô gái trẻ ở các nước châu Á nghèo khác thì rõ rồi nhưng không hiểu lý do gì mà có nhiều nữ sinh của nước Nhật , một nước giàu có lại đi "bán xuân"? Ở các nước, mọi người thường cố gắng làm việc vì hạnh phúc gia đình, còn ở Nhật tại sao lại không có ai lên tiếng thắc mắc khi mọi người có xu hướng sống và làm việc một mình? ... những điều đó không thấy nói trên báo hay tạp chí và cả trên vô tuyến nữa. Không ai giải thích cho tôi biết tại sao ở đất nước này lại tồn tại kiểu làm việc quá sức hay sống và làm việc một mình .."

".. để có thể sống một cách bình thường không phải là dễ. Cả cha mẹ, thầy giáo, đất nước đã dạy cho tôi một cách sống giống như là của một nô lệ chứ chưa ai dạy cho tôi biết thế nào là cuộc sống bình thường .."

".. những điềm gỡ thường ở bên ta mà ta không hay để ý, rồi đến một lúc nào đó đột nhiên ta mới thấy rõ nó. Đến khi nó trở thành hiện thực rồi thì mọi việc đã quá muộn ta trở tay không kịp .."

".. sự hận thù được sinh ra từ những cảm xúc tiêu cực như : buồn chán, cô đơn, tức giận. Sự hận thù cũng được sinh ra từ lỗ thủng ở ngay bên trong chính bản thân. Cái lỗ thủng ấy giống như lỗ thủng trên cơ thể khi bị dao đâm ... nếu là một người bình thường , từ cái lỗ thủng ấy xuất hiện một cái gì đó. Dĩ nhiên là cái đó mang một sự hận thù khiến người đó có suy nghĩ muốn giết một ai đó một lần rồi hai lần. Thế nhưng lại có một cái gì đó hãm lại. Sự hận thù được sinh ra từ cái lỗ thủng của một con người lại bị hãm lại ở ngay đáy lỗ thủng của chính mình. Nó nhanh chóng bị lãng quên và biến thành một cái khác, chẳng hạn như là tâm huyết đối với công việc .."

".. có một chuyên gia về tâm thần học nói: "Con người ta nếu không thấy rằng mình có một giá trị nào đó thì không nên sống nữa". Tôi thấy điều đó là chính xác. Cuộc sống sẽ trở nên vô vị khi nghĩ rằng mình chẳng có giá trị gì, có sống cũng chẳng có ích cho một ai .."

".. người Nhật thường kết bè kết cánh để bao vây đối phương và cũng thường nói xấu ai đó theo hình thức tập thể, họ làm việc đó một cách thản nhiên mà không hề nghĩ rằng đối phương sẽ chịu một sức ép, áp lực như thế nào. Nói cho cùng thì vì không có kiến thức nên không thể nào phản kháng, đến bản thân mình cũng không biết đang làm việc gì, dù có phản kháng đi chăng nữa thì cũng không biết là đang bị nói về cái gì .."

... to be continued

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét