Chủ Nhật, 31 tháng 5, 2009

chuyện giàu chuyện nghèo

Để ý kỹ các tác phẩm trúng giải từ các cuộc thi viết đến thi ảnh ... đều có chung một điểm mà tinh ý ai cũng nhận ra hết. Bạn thử nhìn kỹ xem, chẳng hạn các tấm ảnh đoạt giải quốc tế , ngoài yếu tố kỹ thuật xem như ai cũng có khả năng xử lý ánh sáng, góc máy tốt, thì bức ảnh kể chuyện về cái nghèo khó , cái già nua (thường để tạo hiệu ứng tốt về cảm xúc và cả kỷ thuật - người ta thường bỏ thêm vào đấy tính tương phản - trẻ con, mong manh đi với cái già .. hay ánh sáng , cái gì đó trẻ trung để đối với cái già nua nhăn nheo ..) sẽ chắc là bức ảnh chắc chắn đoạt giải so với một bức hoành tráng về sự phồn thịnh, sang trọng. Chẳng trách gì nhìn vào các bức ảnh đoạt giải các năm kể cả năm nay, mình nhìn thấy chán quá, mất dần tính sáng tạo, và ngạc nhiên thấy ngành ảnh năm nào cũng trao giải cho những bức như thế. Hình ảnh người gìa Tây nguyên nhăn nheo già nua, chụp cùng một đứa trẻ - hết là tre già măng mọc, đến bóng cả ... thiệt là ... Chẳng trách có năm, người mẫu già Tây nguyên mất đi, gây lao đao cho giới ảnh, mình đã thầm nghĩ vậy có cơ hội họ tìm ý khác rồi, ai dè ... mấy năm nay xuất hiện người mẫu già mới. Đúng là bó tay luôn.

Ngành ảnh đã thế, còn các tác phẩm văn học dự thi cũng chẳng khá hơn. Hai bài viết chẳng hạn nói về tấm lòng mẹ chẳng hạn, thì đảm bảo bài kể về người mẹ nghèo , hom hen, xấu xí, buôn thúng bán bưng nghèo không có thì giờ chăm nom lo chuyện học hành cho con ngoài chuyện bương chải lo cái ăn hàng ngày, chuyện học hành dựa vào sự tự giác của con cái - cái phước trời thương ban cho - sẽ 100% là bài gây xúc động và đoạt giải cao. Chứ đời ai lại trao giải cho chuyện kể về người mẹ có trình độ, làm việc mười mấy giờ một ngày, lo chuyện ăn, chuyện ngủ,sức khoẻ, lo chuyện học, tìm thầy hay trường tốt, chăm con từng ly từng tí, cũng làm việc vất vả để con có điều kiện tốt nhất. Trao giải cho người giàu tự nhiên thấy ... vô duyên và không chừng bị thiên hạ chửi. Dù về tấm lòng mẹ thì chắc gì ai hơn ai, và cái nghèo thì ai cũng sợ và chẳng ai muốn rơi vào đó. Hay có lẽ vậy mà đó là phần thưởng, hay niềm an ủi cho người nghèo. Thôi thì thà vậy lấy luôn các giá trị đó làm từ thiện hay góp vào các quĩ giúp đỡ người khó khăn , cho xã hội bớt đi người nghèo còn hơn làm ba cái chuyện màu mè thi cử đó. Ngồi nghĩ coi, nếu xã hội ai cũng khá lên, thì các cuộc thi hổng chừng nhờ vậy cũng có ý mới, sáng tạo hơn à ... cứ mơ đi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét