Thứ Tư, 30 tháng 12, 2009
cuối năm
Thế là cũng hết một năm. Dường như càng lớn tuổi con người ta lại thấy thời gian càng trôi đi quá nhanh. Quỹ thời gian càng ngắn mà kim thời gian cứ vùn vụt trôi. Tạo hoá có trớ trêu chăng khi càng trưởng thành càng nhiều tham vọng thì cũng là lúc quỹ thời gian càng ngắn lại. Chợt giựt mình ngẫm thế nên không phải ngẫu nhiên mà cơ thể tạo hóa ban cho con người từ đầu tới chân luôn có ý của nó dù bao nhà khoa học viễn tưởng có trách bao khiếm khuyết ở con người. Này nhé, đầu thì khuôn mặt với toàn bộ mắt, mũi, miệng, tai đều chỉ có ở một mặt trước và chúng đều đứng trên một cái cổ cũng chỉ quay quanh quẩn 90 độ thôi không thể nào quay trọn 180 độ. Chúng đều phải nhìn cùng một phía là trước. Mình và bàn chân cũng thế chỉ để giành đi về phía trước, nếu chân đi giựt lùi thì chẳng chóng sẽ té mà thôi. Con người luôn phải nhìn và tiến về phía trước mà thôi. Có thể dừng chốc ngoảnh lại nhưng không thể nào vừa đi mà ngoảnh lại mãi, sẽ không đi nhanh, xa được mà có khi sẽ vấp ngã. Con người chỉ có một đường tiến trước mặt mà thôi. Năm cũ đã qua mọi thứ đều đã là quá khứ. Không nuối tiếc, không vướng bận. Mọi suy nghĩ, mọi quyết định, mọi hành động ngày qua đều đã qua, không thể nào lấy lại cũng như lặp lại được. Con đường trước mặt đó mà bước đi thôi, quan trọng không phải bước sao khỏi ngã mà là bước có thể ngã đấy nhưng vẫn dám bước vế phía trước và bước được đến cuối con đường mình đã chọn. Một năm mới lại đến rồi. Đi thôi!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét