Chủ Nhật, 22 tháng 11, 2009

Tào lao

Riết rồi nó đâm ớn các cuộc họp mặt, tụ tập đàn đúm từ giỗ quãảiy (không biết viết đúng không nữa) , lớp lang, đồng nghiệp cũ mới ... đám cưới, tiệc sinh nhật ... luôn.

Nghe chỗ đông người thiệt tình dị ứng .. sợ. Phần thiệt không biết nói gì ngoài hỏi thăm giờ làm gì, ở đâu, con cái mấy đứa học lớp mấy ra sao .. và rồi chấm hết. Nếu công việc liên quan chút đỉnh thì còn nói tiếp đến khách hàng còn lại để ý một số được cho là tài ăn nói , dẻo miệng, sao nó thấy sợ quá!!

Có người như mắc bệnh sợ người chê mình dở, thiếu tự tin hay sao đó, cứ cho mình cái quyền chê bai người làm đòn bẩy để đến màn khoe hết bản thân đến con cái. Có người ca mình đến độ nó nghĩ Eisntein, Mozar có sống lại cũng tự thấy mình kém cỏi đến độ đi tự tử luôn!!! Khoe hết chuyện mình xong, thì phải đến màn kể chuyện người nói thẳng là màn nói xấu người. Người quá giỏi, quá tốt, quá hạnh phúc thì cũng bị ghen ghét thòng theo một câu ai biết sự thật, đằng sau đó là gì! Thiệt hết biết luôn. Người có gia đình rồi gặp người chưa lập gia đình thì hay giả màn giả nhân thông cảm, hay tỏ ra đại lượng chút là làm mai này nọ, còn kẻ thực ra ghen ghét với cuộc sống độc thân đang có thì chơi màn trêu ghẹo đùa cợt giới tính .. kẻ độc thân, người lành hơn thì đã có tin gì mới chưa... còn bao nhiêu là chiêu nữa làm người độc thân riết ngại chốn đông người mà thật ra thì cái nét gọi là hài hước, giỡn chơi, vui tính từ lâu đã dần nhân danh và thay thế cho nét văn hóa hay cụ thể là sự tế nhị tối thiểu con người cần có. Không có gì tham gia vào câu chuyện cũng không được tha, trước mặt thì gỉa được khen là hiền quá phía sau được cho là nhạt nhẽo, vô vị, chán phèo. Nó từng xem nhiều đoạn phim truyền hình VN, các cô vai chính xinh đẹp trang điểm kỹ càng sau khi phát biểu vài câu sáo rỗng, tầm thường kiểu trích danh ngôn ai đó được các chàng tung hê, em thật sâu sắc nói chuyện không biết chán!! Thiệt là ... bó tay bó chân chấm cơm luôn!!

Nâng lên một cấp là nói chuyện chính trị, chửi chế độ, xã hội mà thiệt tình thì mỗi bản thân thiệt ra cũng góp phần không ít thì nhiều vô sự tồi tệ đó. Có kẻ thì liên tu bất tận đến nó nghĩ không biết họ biết họ nói gì không nữa, trong trường hợp này chắc một điều cái lưỡi phải đi trước cái đầu rồi.

Vô chỗ đông nó chỉ biết ngồi quan sát hóng chuyện cho hết giờ mà không lẽ hóng không hoài không tham gia thì kỳ cục bất lịch sự, mà tham gia riết nó sợ nó vô vòng xoáy hay lên đô không chừng trong các cuộc tám!!Có lúc tám xong về thấy xấu hổ mà thấy bản thân nhảm nhí (không biết mọi người có cảm giác đó không nữa)! Sợ thiệt !! Hiếm hoi lắm mới gặp lại những đối tượng tranh luận về một đề tài hay cùng một sở thích, nói để ai về cũng khà khà cái đầu nở ra biết thêm một chuyện.

Cuốn bách khoa toàn thư của Pháp lược dịch cho thiếu nhi có chia thói quen sống các loài. Có loài thì sống một mình, có loài thì sống ký sinh, có loại sống cộng sinh, có loài thì sống từng mảng, có loài thì sống thành đôi, gia đình, có loài thì sống bầy đàn. Các kiểu sống đều có minh họa. Bất cứ loại động vật nào cũng có thể được liệt ngay vào một cột, riêng không thấy và không biết liệt con người vào cột gì. Bản thân suy nghĩ mãi chỉ cũng không biết mình vô cột nào nữa. Chắc phải thêm cột là "sống tạp quá", tạp về nếp sống, suy nghĩ, đến tạp về ứng xử đồng loại với nhau luôn!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét