Thứ Hai, 1 tháng 11, 2010

Julie Julia của tôi

Công việc, bếp núc, gia đình, con cái, các mối liên hệ dường như lấp đầy đời sống gần như không còn thời gian để thở. Các niềm đam mê sở thích bản thân chen vào đời sống một cách chật vật, quĩ thời gian eo hẹp và guồng quay cuộc sống làm ta cảm thấy xa xỉ khi dành cho nó. Quay đi ngoảnh lại đến một lứa tuổi lưng chừng, ta sẽ bỗng giựt mình trách nhiệm và ý nghĩa cuộc sống với chính bản thân ta là gì nếu mất đi niềm đam mê, ý nghĩa tình yêu cho một ham muốn, một kế hoạch của chính ta.

Julia Child bắt đầu học nấu ăn vào năm 37 tuổi và bà đã trở thành người viết sách, người hướng dẫn nấu các món Pháp tinh tế khắc khe tuyệt vời nhất cho các bà nội trợ Mỹ. Julia Child đã trở thành nguồn cảm hứng cho biết bao người và dường như là "cứu cánh" và động viên lớn lao cho Julie đi tìm ý nghĩa thực sự cuộc sống của cô, đi tìm lại niềm đam mê bản thân. Cuộc sống sẽ ý nghĩa gì nếu không có một trải nghiệm một "dấn thân" nói hơi to tát và một thách thức cho chính bản thân. Julie đã cho mình một thử thách là thực hiện lại toàn bộ các bài học của Julia và cô viết blog kể về nó. Câu chuyện của họ là câu chuyện thật đã được dựng thành phim Julia Julie. Một bộ phim trên cả tuyệt vời với tài diễn xuất tinh tế của Meryl Streep và màu sắc hình ảnh phim đã là cảm hứng bất tận cho các thiết kế mang phong cách vintage của tôi. Ngoài tình yêu chồng con, tôi còn thích vẽ vời, thích thiết kế đồ họa, nấu nướng, viết linh tinh và đặc biệt yêu thiên đường sách của mình. Dù yêu đồ họa tôi biết mình sẽ không bao giờ có thể viết về chúng, kỹ thuật và hướng dẫn thì khối người viết rồi và viết rất tốt, về tại sao tôi lại chọn phong cách này hay không chọn cái khác thì với tôi nó quá tinh tế nó quá thiên cảm tính cảm nhận bản thân nên tôi cũng không muốn kể nhất là sau khi đã kiệt sức vì chúng và vì tôi cũng không muốn lưu giữ các cảm xúc đó để ảnh hưởng các thiết kế sau dù tôi biết thoát ra chúng là việc vô cùng khó. Người ta thích copy thích clone lại các thiết kế tôi không thích như vậy tôi thích mỗi dự án mới đến với mình là một cái hoàn toàn mới, đầu tôi phải trống không để cảm nhận về nó và mang hơi thở mới cho nó. Việc này nói thì dễ nhưng thật ra là rất khó với các người làm thiết kế. Có lẽ tôi nói về nó hơi nhiều có lẽ để biện minh tôi không dành nó làm dự án "Julie Julia" của mình không phải vì tôi không yêu nó cũng như không phải kém yêu chồng con hơn hehehe mà vì nó và gia đình đã là đời sống tôi rồi. Và tôi quyết định dự án "Julie Julia" của mình sẽ là tìm đọc và đọc lại tất cả quyển sách trên kệ ở nhà, những quyển sách từ thời thơ ấu đến nay của cả 2 vợ chồng, cũng như mọi quyển sách trong tầm ngắm của tôi. Tôi sẽ blog lại chúng tại đây bằng chính cảm nhận của mình. Tôi muốn truyền cho các con niềm đam mê đọc sách của chính cha mẹ chúng. Mỗi cá nhân chúng ta chỉ có cơ hội sống một nơi nhất định, làm một việc làm, tiếp xúc với một nhóm người nhất định. Năm thì mười họa ta mở tầm mắt xa hơn nhờ các chuyến công tác xa xứ hay các chuyến du lịch ngắn ngày.Nhưng chính những quyển sách khắp thể loại lại giúp ta có thể đi xa hơn khám phá mọi nơi không một chuyến đi nào có thể làm được. Sách giúp ta trải nghiệm đủ mọi ngành nghề, tiếp xúc bao nhiêu người , cảnh vật khắp thế gian, bao cảm xúc, tâm lý, ứng xử và hành vi và như một nhà văn từng nói "văn chương giúp ta trở nên thính nhạy với đời sống rất nhiều ...". Và ở cái tuổi lưng lửng như Julie Julia tôi cũng bắt đầu với niềm đam mê của mình ... đọc và note .. Let's go.